All Questions
prev
Previous:1.28 Tại sao Đức Giêsu phải chịu một cái chết quá khủng khiếp như vậy?
next
Next:1.30 Đức Giêsu có anh chị em không?

1.29 Có phải Đức Giêsu đơn thuần chỉ là một người tốt hoặc một vị thầy không ngoan?

Đức Giêsu đã làm gì cho chúng ta?

Chúa Giêsu vừa là Thiên Chúa và vừa là con người. C.S. Lewis, một tác giả vĩ đại, đã nói: “Bạn phải chọn lựa: hoặc Giêsu là Con Thiên Chúa, hoặc là một người điên hay điều gì đó tồi tệ”.

Một số người đã gọi Chúa Giêsu là kẻ điên rồ hoặc bị quỷ ám, nhưng những người khác nhận ra Người chính là Đấng Cứu Thế mà Thiên Chúa đã hứa cho chúng ta qua mọi thời đại. Người đã làm cho người mù được thấy, người què đi được, kẻ chết sống lại, và Người đã giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi qua cái chết của Người trên thập giá. Điều này chỉ có thể là công trình của Thiên Chúa, chứ không phải của một ai đó vốn chỉ là phàm nhân.

Một người tốt và khôn ngoan không thể hoà giải chúng ta với Thiên Chúa như Đức Giêsu đã làm. Đức Giêsu vừa là con người, vừa là Thiên Chúa: Người mong muốn, và LÀ Đấng cứu độ chúng ta.
The Wisdom of the Church

Hội thánh diễn tả mầu nhiệm Nhập thể như thế nào?

Hội thánh diễn tả mầu nhiệm này khi xác quyết rằng Ðức Giêsu Kitô là Thiên Chúa thật và là người thật, với hai bản tính là thần tính và nhân tính, không lẫn lộn, nhưng kết hợp trong Ngôi Lời. Vì thế, trong nhân tính của Chúa Giêsu, tất cả - các phép lạ, đau khổ và cái chết - đều được qui về Ngôi vị thần linh của Người, Ðấng hoạt động qua nhân tính mà Ngôi vị này đảm nhận.

"Ôi Con duy nhất và là Ngôi Lời của Thiên Chúa, dù bất tử, nhưng để cứu rỗi chúng con, Chúa đã nhập thể nơi Ðức Maria, Mẹ rất thánh của Thiên Chúa và mãi mãi đồng trinh... Chúa là Một trong Ba Ngôi chí thánh, được tôn vinh cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần, xin cứu độ chúng con!" (Phụng vụ Byzantin của thánh Gioan Kim Khẩu) [TYGLHTCG 89]

Có phải Con Thiên Chúa làm người có một linh hồn với tri thức nhân loại không?

Con Thiên Chúa đã đón nhận một thân xác được một linh hồn nhân loại có tri thức làm cho sinh động. Với tri thức nhân loại, Chúa Giêsu đã học hỏi nhiều qua kinh nghiệm. Nhưng cũng với tư cách là con người, Con Thiên Chúa có một sự hiểu biết thâm sâu và trực tiếp về Thiên Chúa, Cha của Người. Người cũng nhìn thấu những tư tưởng thầm kín của con người và hiểu biết đầy đủ các ý định muôn thuở mà Người đến để mạc khải. [TYGLHTCG 90]

Hai ý muốn nơi Ngôi Lời nhập thể hợp tác với nhau như thế nào?

Chúa Giêsu có một ý muốn của Thiên Chúa và một ý muốn của con người. Trong cuộc sống nơi trần gian, Con Thiên Chúa đã muốn làm theo con người điều mà Người đã quyết định theo thần tính với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần về ơn cứu độ chúng ta. Ý muốn nhân loại của Ðức Kitô luôn theo ý muốn thần linh, không miễn cưỡng, không đối kháng, và hơn nữa, ý muốn nhân loại của Người đã tùng phục ý muốn thần linh. [TYGLHTCG 91]

Khi nói Chúa Giêsu Kitô "vừa là Thiên Chúa thật lại vừa là người thật" nghĩa là gì?

Nghĩa là nơi Chúa Giêsu, Thiên Chúa trở nên một con người như chúng ta và cũng là anh em của chúng ta. Tuy nhiên, Chúa Giêsu vẫn đồng thời là Thiên Chúa và là Chúa chúng ta. Công đồng Calcêđôn (năm 451) dạy rằng: Thiên tính và Nhân tính đã nên một trong Chúa Giêsu Kitô “không chia lìa hoặc lẫn lộn”. 

Hội thánh đã vất vả lâu năm để diễn tả cho đúng mối quan hệ giữa thiên tính và nhân tính nơi Chúa Giêsu Kitô. Thiên tính và nhân tính không cạnh tranh với nhau dường như có lúc Chúa Giêsu là người có lúc là Thiên Chúa. Ta cũng không thể nói là thiên tính và nhân tính hòa trộn với nhau trong Chúa Giêsu, cũng không thể nói rằng Thiên Chúa chỉ giả vờ mặc lấy thân xác con người nơi Chúa Giêsu (thuyết docétisme): Thiên Chúa làm người thật sự. Không phải là nơi Chúa Giêsu có hai ngôi vị liên hợp với nhau (thuyết Nestorianisme). Sau hết quả quyết rằng nhân tính hoàn toàn biến mất trong thiên tính cũng là lạc giáo (thuyết monophysisme). Chống lại các thứ lạc giáo kể trên, Hội thánh duy trì chắc chắn đức tin nơi Chúa Giêsu Kitô vừa là Thiên Chúa vừa là con người nơi một ngôi vị duy nhất. Công thức nổi tiếng của Công đồng Chalcedoine là “không chia rẽ không lẫn lộn”, công thức này không cố gắng để giải nghĩa điều vượt trên hiểu biết của con người, mà chỉ muốn nhấn mạnh đến hai điểm then chốt của đức tin. Công thức cho biết “cái hướng ta phải theo để tìm hiểu mầu nhiệm của ngôi vị Chúa Giêsu. [Youcat 77]

This is what the Church Fathers say

[Chúa Kitô] đã làm [các dấu lạ], nhưng Người vẫn bị kẻ khác coi thường, những kẻ xem điều vĩ đại mà Chúa làm cũng nhỏ bé và tầm thường như chính họ vậy; dù rằng họ tự nhủ đó là những việc thần thánh, nhưng kẻ làm ra lại chỉ là con người.  Hai điều mà anh em có thể thấy, việc thánh và con người. Nếu việc thần thánh không ai có thể làm ngoài Thiên Chúa, thì hãy cận thận kẻo Thiên Chúa đang bí mật ngự nơi Người Này. [Thánh Augustino, Sermons, Số 126 (ML 38, 700)]