
3.31 Tôi có nhất thiết phải đến nhà thờ tham dự nghi thức vào thứ sáu tuần Thánh?
Thứ Sáu tuần Thánh là ngày rất quan trọng đối với người Kitô hữu. Đây là ngày Chúa Giêsu đã chết trên thập giá [>1.28]. Bằng cái chết và sự trỗi dậy từ cõi chết [>1.26], Đức Giêsu làm cho chúng ta có thể sống mãi với Thiên Chúa nơi thiên đàng [>1.45]. Trước đó, đây là một việc không thể [>1.4]. Do đó, Chúa Giêsu đã chết để đem lại sự sống cho chúng ta!
Ngày thứ Sáu là ngày tốt lành vì trong ngày này, Chúa Giêsu cho thấy Người hết mực yêu thương chúng ta. Đó là lí do tại sao việc đến nhà thờ cầu nguyện với đàng thánh giá trong ngày này là rất quan trọng, đặc biệt là cầu nguyện với những người khác qua các nghi thức phụng vụ của ngày thứ Sáu tuần Thánh để ở lại với Chúa Giêsu, Đấng đã hi sinh mạng sống của Người cho chúng ta.
Hiệu quả hy tế của Ðức Kitô trên thập giá là gì?
Chúa Giêsu tự nguyện hiến dâng mạng sống mình làm hy lễ đền tội, nghĩa là Người sửa lại tội lỗi chúng ta bằng sự vâng phục trọn vẹn của Người vì tình yêu cho đến chết. Tình "Yêu thương đến cùng" (Ga 13,1) của Con Thiên Chúa đã giao hòa toàn thể nhân loại với Thiên Chúa. Như vậy, Hy lễ Vượt qua của Ðức Kitô cứu chuộc mọi người cách độc nhất vô nhị, hoàn hảo và tối hậu, và mở lối cho họ vào sự hiệp thông với Thiên Chúa. [GLTYHTCG 122]
Tại sao Chúa Giêsu phải cứu chuộc chúng ta bằng cái chết trên thánh giá, mà không dùng cách khác?
Dù vô tội, Chúa Giêsu cũng chọn cái chết dữ dằn để từ bỏ mình và tận hiến hoàn toàn trên thánh giá. Người đã chọn thập giá để gánh tội thế gian và chịu những đau khổ của nhân loại.
Như thế, vì Tình yêu trọn hảo của Người, Người đã đem nhân loại trở về cùng Thiên Chúa. Không ai còn có thể nói: “Thiên Chúa không biết tôi phải đau khổ”. [Youcat 101]
Tại sao chúng ta cũng phải chấp nhận đau khổ trong cuộc sống, phải "vác thập giá mình mà theo Chúa Giêsu"?
Kitô hữu không được tìm đau khổ, nhưng khi phải đối diện với đau khổ mà không tránh được, họ nên vui lòng kết hợp đau khổ của họ với đau khổ của Chúa Giêsu, như "Người đã chịu đau khổ vì ta và để nêu gương cho ta bước theo Người" (1 Pr 2,21).
Chúa Giêsu đã nói: nếu ai muốn theo Tôi, hãy từ bỏ mình vác thập giá mình mà theo Tôi (Mc 8,34). Kitô hữu phải tranh đấu để chống lại đau khổ trong thế giới. Dầu vậy, đau khổ sẽ tiếp tục tồn tại. Trong đức tin, ta có thể đón nhận đau khổ riêng của ta và chia sẻ với đau khổ của những người khác nữa. Bằng cách đó đau khổ loài người được hội nhập vào tình yêu cứu chuộc của Chúa Kitô và nhờ đó trở nên thành phần hấp dẫn của sức mạnh thần linh lôi kéo thế giới tới hạnh phúc. [Youcat 102]
"Ngục tổ tông" mà Chúa Giêsu đi xuống là gì?
"Ngục tổ tông" - khác với hỏa ngục của án phạt - là tình trạng của những người chết trước thời của Chúa Giêsu, dù họ lành thánh hay xấu xa. Với linh hồn được kết hợp với Ngôi vị thần linh, Chúa Giêsu xuống với những kẻ công chính trong ngục tổ tông, là những người đang mong chờ Ðấng Cứu Chuộc họ, để cuối cùng họ có thể đạt được sự hưởng kiến Thiên Chúa. Sau khi nhờ cái chết của Người, Chúa Giêsu đã chiến thắng cả sự chết lẫn ma quỉ là "lãnh chúa của sự chết" (Dt 2,14), Người giải thoát những người công chính đang mong chờ Ðấng Cứu Chuộc, và Người mở cửa trời cho họ. [TYGLHTCG 125]
Đức Giêsu chết trên thập giá và được táng trong mộ. Thứ Sáu tuần thánh, thấm đẫm nỗi buồn của nhân loại, sự im lặng của các tu sĩ, tất cả đóng lại trong thinh lặng của chiêm niệm và cầu nguyện. Khi trở về, chúng ta hãy giống như những người đã hiện diện sự kiện Vượt Qua của Chúa Giêsu, cũng “đấm lên ngực” và nhớ lại chuyện đã xảy ra (trích Lc 23,48). Liệu ta còn có thể thờ ơ trước cái chết của Chúa nữa không? Vì chúng ta và để cứu độ chúng ta, Chúa đã xuống thế làm người và chịu chết trên thập giá. [ĐGH Bênêdictô XVI, Diễn văn ngày thứ Sáu tuần thánh 21/3/2008]