
4.33 Còn về thụ tinh nhân tạo và việc mang thai hộ thì sao?
Con cái là hoa trái từ trải nghiệm yêu thương mật thiết [>4.20] giữa một người nam và một người nữ. Giáo hội chỉ chấp nhận những liệu pháp y khoa có thể duy trì được sự liên đới đặc biệt của mối liên kết này và khả năng truyền sinh. Do đó, hầu như Giáo hội không chấp nhận tất cả các phương pháp thụ tinh nhân tạo, mặc dù Giáo hội rất thông cảm với nỗi đau của những cặp vợ chồng không có con [>4.32].
Việc mang thai hộ dẫn đến hàng loạt những tình huống trái tự nhiên, vô nhân tính và luôn bị loại trừ.
Hội thánh nói gì về mang thai mướn và thụ tinh nhân tạo?
Hội thánh cho biết: việc tìm thuốc men để có thể có con là hợp pháp, nhưng mọi sự giúp đỡ thụ thai qua sự nghiên cứu tìm kiếm và thuốc men phải chấm dứt, nếu cuối cùng họ dùng
những phương thế không thể chấp nhận được về mặt luân lý, hoặc khi có người thứ ba can thiệp vào làm cho quan hệ cha mẹ bị phân ly, hoặc khi đứa con được sinh ra cách nhân tạo không do đôi bạn kết hợp tình dục với nhau.
Vì tôn trọng phẩm giá con người, Hội thánh từ chối việc sinh con nhờ phương pháp thụ tinh nhân tạo khác nguồn hay cùng nguồn. Mọi đứa con đều có quyền có một cha và một mẹ, có quyền biết mặt cha mẹ nó, và được lớn lên trong tình yêu bao bọc của cha mẹ. Việc thụ tinh nhân tạo khác nguồn nghĩa là dùng tinh trùng của một người khác cho (khác nguồn) hoặc dùng noãn sào của một người khác cho, việc thụ tinh này phá hủy tinh thần của hôn nhân trong đó đôi bạn có độc quyền là chỉ nhờ nhau mà trở thành cha mẹ. Và cũng phạm đến quyền của đứa con là quyền có cha mẹ chính thức kết hôn. Còn việc thụ tinh nhân tạo cùng nguồn nghĩa là dùng tinh trùng và noãn sào của chính cha mẹ, việc thụ tinh này tách rời hành vi tình dục khỏi hành vi sinh sản làm cho việc có con không còn là hành vi hiến thân cho nhau của đôi bạn; nó cũng làm cho đứa con chỉ là sản phẩm của kỹ thuật chứ không còn là kết quả tình yêu của đôi bạn. Nếu đứa con là sản phẩm của kỹ thuật thì có nguy cơ người ta “thiết lập một sự thống trị nào đó của kỹ thuật trên nguồn gốc và số phận của con người. Sự thống trị như vậy tự bản chất đi ngược với phẩm giá và sự bình đẳng chung cho cả cha mẹ lẫn con cái.” (Donum Vitae 2,5). Hội thánh cũng từ chối việc chẩn đoán trước khi sinh chỉ nhằm mục đích phá hủy phôi thai khuyết tật. Việc thụ tinh nhân tạo trong ống nghiệm hoặc “mang thai mướn” cũng là những việc trái nghịch với phẩm giá người phụ nữ. [Youcat 423]
Điều luôn nổi bật một cách rõ ràng hơn trong việc sinh sản một thụ tạo mới là mối liên kết bất khả tranh cãi giữa cặp vợ chồng, bởi đó người chồng trở thành cha qua việc giao hợp với vợ mình, và người vợ trở thành mẹ qua việc giao hợp với chồng mình. Kế hoạch của Đấng Sáng Tạo được khắc sâu vào bản chất thể lý và tinh thần của người đàn ông và của người phụ nữ, và như thế nó có một giá trị phổ quát.
Hành vi mà qua đó các vợ chồng trở thành cha mẹ qua quà tặng hỗ tương và trọn vẹn của chính họ làm cho họ trở thành những người cộng tác với Đấng Sáng Tạo trong việc đưa vào thế giới một con người mới cho lời mời gọi đến sự sống đời đời. Một hành vi phong phú đến nỗi nó làm trổi vượt cuộc đời của các bậc cha mẹ và không một sự can thiệp thuần kỹ thuật nào có thể thay thế được...Đúng hơn, nhiệm vụ của các nhà khoa học là tìm ra những nguyên nhân của tình trạng vô sinh ở người nam và người nữ, để có thể hạn chế những tình trạng gây đau khổ cho các cặp vợ chồng hằng ao ước về những đứa con là bảo chứng cho sự hoàn thiện và tình yêu trao hiến lẫn nhau. [ĐTC Gioan Phao-lô II, Gửi Học Viện Giáo Hoàng về sự sống, 21 tháng Hai 2004]